Philippines đã nổi lên như một hình mẫu trong việc thúc đẩy song ngữ bằng chính sách giáo dục mạnh mẽ. Bài viết này khám phá hành trình của Philippines, từ Chính sách Giáo dục Song ngữ tiên phong đến cách tiếp cận Đa ngôn ngữ dựa trên tiếng mẹ đẻ gần đây, nêu bật những bài học kinh nghiệm cho các quốc gia khác đang cân nhắc triển khai các chương trình tương tự.
Philippines: Bài học về thành công trong chính sách giáo dục song ngữ
Sự thành thạo tiếng Anh ở Philippines bắt nguồn từ thời kỳ thuộc địa của Mỹ. Khi Philippines giành được độc lập vào năm 1946, tiếng Anh đã được đưa vào hệ thống giáo dục quốc gia. Vào năm 1974, chính phủ đã ban hành Chính sách Giáo dục Song ngữ (BEP), một nỗ lực có chủ đích để quảng bá cả tiếng Filipino (ngôn ngữ quốc gia) và tiếng Anh trong giáo dục. BEP chia các môn học thành hai danh mục: các môn như Toán học và Khoa học được dạy bằng tiếng Anh, trong khi Nghiên cứu xã hội và Văn học Philippines được dạy bằng tiếng Filipino.
BEP được áp dụng trên tất cả các cấp giáo dục, từ tiểu học đến đại học. Ở các trường đại học và cao đẳng, tiếng Anh trở thành ngôn ngữ chính, đặc biệt trong các lĩnh vực chuyên môn như kỹ thuật, y khoa và luật. Điều này đảm bảo rằng sinh viên tốt nghiệp Philippines sở hữu trình độ tiếng Anh có thể cạnh tranh trên toàn cầu.
Vào năm 2009, Chính sách Giáo dục Đa ngôn ngữ dựa trên tiếng mẹ đẻ (MTB-MLE) đã thay thế BEP. MTB-MLE dựa trên lý thuyết rằng trẻ em học hiệu quả nhất bằng ngôn ngữ mà chúng hiểu, đặc biệt là trong những năm đầu đời. Chính sách này khuyến khích sử dụng ngôn ngữ địa phương trong giáo dục sớm, sau đó chuyển dần sang tiếng Filipino và tiếng Anh.
Thành công của Philippines trong việc thúc đẩy song ngữ cung cấp nhiều bài học kinh nghiệm quý giá cho các quốc gia khác. Thứ nhất, việc bắt đầu giáo dục bằng tiếng mẹ đẻ giúp xây dựng nền tảng vững chắc cho sự phát triển nhận thức và ngôn ngữ. Thứ hai, tiếp xúc với tiếng Anh từ sớm cho phép chuyển đổi dễ dàng hơn sang khả năng song ngữ toàn diện. Cuối cùng, đầu tư vào đào tạo giáo viên toàn diện và giải quyết các bất bình đẳng khu vực là rất quan trọng để đảm bảo sự thành công của bất kỳ chính sách giáo dục song ngữ nào.
BEP đã thành công trong việc phân loại các môn học, với tiếng Anh được sử dụng trong các lĩnh vực kỹ thuật và khoa học. Điều này giúp sinh viên tiếp xúc với ngôn ngữ chuyên ngành cần thiết để thành công trong các lĩnh vực toàn cầu hóa.
Kết quả của BEP là sự thành thạo tiếng Anh đáng kể trong dân số Philippines. Trong Bảng xếp hạng chỉ số thành thạo tiếng Anh EF EPI, Philippines được xếp hạng 20 trên toàn cầu, ở mức "thông thạo cao". Thành tích này phản ánh thành công của chính sách trong việc thúc đẩy khả năng tiếng Anh ở tất cả các cấp học.
BEP đã giúp duy trì tiếng Filipino là ngôn ngữ quốc gia, đồng thời thúc đẩy bản sắc dân tộc. Bằng cách đảm bảo tiếng Filipino được dạy cùng với tiếng Anh, chính sách này đã giúp bảo tồn văn hóa và lòng tự hào dân tộc.
Hành trình của Philippines về song ngữ là một câu chuyện thành công đáng chú ý. BEP đã trang bị cho người dân khả năng tiếng Anh thông thạo, trong khi vẫn duy trì tiếng Filipino là một phần quan trọng của bản sắc dân tộc. Cách tiếp cận Đa ngôn ngữ dựa trên tiếng mẹ đẻ gần đây tiếp tục xây dựng thành công này bằng cách nhấn mạnh vào sự đa dạng ngôn ngữ và cung cấp nền tảng vững chắc cho giáo dục sớm. Bài học kinh nghiệm từ Philippines cung cấp hướng dẫn cho các quốc gia khác đang tìm cách tăng cường thành thạo ngôn ngữ toàn cầu thông qua các chương trình giáo dục song ngữ toàn diện.