Khi năm học mới cận kề, nhiều phụ huynh bắt đầu đôn đáo "chọn" và "chăm" giáo viên để con có được điều kiện học tập thuận lợi nhất. Tuy nhiên, hành động tưởng chừng là vì con này lại nảy sinh nhiều câu hỏi về tính công bằng và hiệu quả thực sự. Một người mẹ có con sắp vào lớp 1 đã chia sẻ câu chuyện của mình để lý giải nguyên nhân quan tâm đặc biệt đến giáo viên của con.
Giống như bao phụ huynh sắp có con vào lớp 1, tôi trăn trở vô vàn: Xin học trường phù hợp, chọn giáo viên tốt, dạy con chữ để theo kịp bạn bè, rèn tính nết... Sau khi xin học thành công cho con vào trường có tiếng gần nhà, tôi bắt đầu tìm hiểu về đội ngũ giáo viên khối 1.
Tiêu chí chọn giáo viên của tôi khá đơn giản: Không cần cô phải quá giỏi hay kinh nghiệm lâu năm, chỉ cần trẻ, nhiệt tình, tâm lý và có nghiệp vụ sư phạm tốt. Sau khi tham khảo nhiều nguồn, tôi đã chọn được một giáo viên đáp ứng đủ các yếu tố này.
Xin cho con vào học đúng lớp của giáo viên không quá khó khăn vì đó không phải lớp "ngoại giao" hay lớp chọn. Sau khi hoàn tất thủ tục, tôi đã đến tận nhà cô để làm quen. Tôi mang chút quà nhỏ và kết bạn Zalo để tiện trao đổi.
Ban đầu, cô giáo có vẻ e ngại nhưng dần dần cũng cởi mở hơn sau khi thấy tôi chân thành và giản dị. Tôi vẫn thường xuyên hỏi han cô về kinh nghiệm giúp con chuẩn bị cho năm học mới.
Những chuyến du lịch hay về quê, tôi đều chọn quà sạch, ngon đem biếu cô. Mỗi lần như vậy, cô giáo rất vui và dần thân thiết với tôi và con tôi.
Khi chia sẻ về việc "chọn" và "chăm" cô giáo, tôi nhận được nhiều ý kiến trái chiều. Có người cho rằng tôi cầu kỳ quá, thậm chí không nên quan tâm giáo viên mà hãy tập trung rèn con để thích nghi với mọi hoàn cảnh.
Tuy nhiên, tôi tin rằng cột mốc lớp 1 rất quan trọng, khi con phải chuyển từ môi trường vui chơi tự do sang môi trường học tập có kỷ luật. Giáo viên chủ nhiệm sẽ là người tiếp xúc, chăm sóc và rèn giũa con tôi cả ngày, thời gian tiếp xúc còn nhiều hơn cả bố mẹ.
Hơn nữa, con tôi có phần "cá biệt": Vui vẻ nhưng cá tính mạnh, muốn gì làm nấy. Điều này không thành vấn đề khi học trường mẫu giáo ít bạn, nhưng có thể rất bất lợi khi con vào lớp 1 trường công.
Tôi không kỳ vọng cô giáo sẽ ưu tiên con về điểm số hay giúp con học tốt hơn các bạn. Tôi chỉ mong cô có thiện cảm, hiểu con kỹ hơn và sẵn sàng chia sẻ những điều con cần uốn nắn. Tôi muốn con có khởi đầu học tập suôn sẻ, vẫn cảm thấy được yêu thương, nâng đỡ.
Bạn tôi kể rằng họ chưa từng nhắn tin, gọi điện hay tặng quà cho giáo viên của con, nhưng con họ vẫn ổn. Họ cho rằng tôi quá bao bọc con và tạo sự bất bình đẳng giữa các phụ huynh và học sinh.
Tôi hiểu rằng mỗi đứa trẻ và hoàn cảnh gia đình không giống nhau. Tôi có điều kiện để cho con mình những điều tốt hơn, thì tại sao lại không làm? Tôi coi mối quan hệ giữa tôi và giáo viên chủ nhiệm của con là một khoản đầu tư tích cực và quan trọng.
Cô giáo chủ nhiệm có ảnh hưởng không chỉ đến việc học tập và tính cách của con tôi mà còn cả hòa khí và sự yên ổn trong gia đình. Vậy nên, tôi không thấy có gì sai khi tôi đầu tư cho mối quan hệ này.