Trào lưu tuyển sinh đảo ngược ở các trường Đại học Trung Quốc, với số lượng nghiên cứu sinh và sinh viên đại học ngang bằng, đang dấy lên những lo ngại về giá trị bằng cấp giảm sút và tình trạng "trình độ cao, việc làm thấp".
Quyền tuyển sinh ồ ạt của các trường Đại học Trung Quốc: Giấc mơ hay cơn ác mộng về giáo dục?
Hệ thống giáo dục đại học Trung Quốc đang chứng kiến một hiện tượng bất thường khi số lượng nghiên cứu sinh và sinh viên đại học của một số trường danh tiếng lần đầu tiên ngang bằng nhau. Hiện tượng này được gọi là "quyền tuyển sinh đảo ngược" và chủ yếu xảy ra ở các trường thuộc dự án 985 của Chính phủ Trung Quốc.
Quyền tuyển sinh ồ ạt của các trường Đại học Trung Quốc: Giấc mơ hay cơn ác mộng về giáo dục?
Trào lưu này ban đầu được hoan nghênh vì cung cấp cho xã hội nhiều nhân tài chất lượng cao hơn. Tuy nhiên, các chuyên gia giáo dục đang băn khoăn về những hệ quả tiềm ẩn của nó.
Sự gia tăng nhanh chóng của số lượng nghiên cứu sinh đã dẫn đến tình trạng dư thừa nguồn nhân lực "trình độ cao, việc làm thấp". Điều này có nghĩa là sinh viên tốt nghiệp với trình độ tiến sĩ hoặc thạc sĩ thường phải cạnh tranh với nhiều ứng viên khác để có được những công việc phù hợp.
Hệ quả là giá trị bằng cấp giảm sút và chi phí học tập tăng cao. Sinh viên phải bỏ ra khoản tiền lớn hơn để theo đuổi các chương trình sau đại học, nhưng không đảm bảo tìm được việc làm có mức lương xứng đáng.
Một hệ quả đáng lo ngại nữa của quyền tuyển sinh đảo ngược là thiếu hụt nhân lực trình độ cao trong các lĩnh vực quan trọng. Mặc dù số lượng tiến sĩ tăng nhanh, nhưng Trung Quốc vẫn thiếu hụt trong các lĩnh vực như Trí tuệ nhân tạo, nơi có nhu cầu về chuyên gia lên tới 5 triệu người.
Điều này cho thấy sự mất cân bằng trong hệ thống đào tạo, tập trung quá nhiều vào cấp độ học thuật cao hơn mà bỏ qua nhu cầu thực tế của thị trường lao động.
Để giải quyết tình trạng dư thừa nguồn nhân lực trình độ cao, các trường đại học cần điều chỉnh chiến lược giáo dục của mình. Họ cần cân bằng giữa việc tuyển sinh sau đại học và tập trung vào đào tạo những ngành mà đất nước thực sự thiếu hụt.
Ngoài ra, cần tối ưu hóa chương trình học và tích hợp việc học, nghiên cứu và ứng dụng kiến thức để nâng cao khả năng cạnh tranh của sinh viên trên thị trường lao động.
Để giải quyết tình trạng thiếu hụt tiến sĩ chuyên nghiệp, Trung Quốc cần mở rộng tuyển sinh trong lĩnh vực này, đặc biệt là ở các lĩnh vực Khoa học, Kỹ thuật và Công nghệ.
Đây là những lĩnh vực thiết yếu cho sự phát triển kinh tế và xã hội của đất nước. Tuy nhiên, số lượng tiến sĩ chuyên nghiệp hiện tại vẫn còn quá thấp.
Năm 2025, nhiều trường đại học Trung Quốc sẽ thay đổi phương thức tuyển sinh. Một số trường tăng phương thức xét tuyển và chỉ tiêu tuyển sinh, trong khi số khác rút gọn để tránh tình trạng cồng kềnh và không hiệu quả.
Những thay đổi này phản ánh nỗ lực của các trường đại học trong việc thích ứng với nhu cầu thay đổi của xã hội và thị trường lao động.
Mặc dù số lượng nghiên cứu sinh tăng nhanh, nhưng tỷ lệ tiến sĩ so với thạc sĩ ở Trung Quốc vẫn còn thấp. Theo China Science News, số lượng tiến sĩ (PhD) ở Trung Quốc hiện nay thiếu hụt trầm trọng.
Nguyên nhân là do sự mất cân đối trong đào tạo, dẫn đến số lượng tiến sĩ chuyên nghiệp được tuyển sinh hàng năm quá ít.
Một giải pháp tiềm năng khác là tăng cường liên kết giữa doanh nghiệp và trường đại học. Điều này sẽ giúp đảm bảo rằng các chương trình đào tạo đại học và sau đại học phù hợp với nhu cầu của thị trường lao động.
Sinh viên có thể tiếp cận với kinh nghiệm thực tế và các cơ hội việc làm, trong khi doanh nghiệp có thể đào tạo nhân lực phù hợp với nhu cầu của mình.
Ngoài việc tăng số lượng, Trung Quốc cũng cần chú trọng đến chất lượng của các chương trình đào tạo nghiên cứu sinh. Các trường đại học cần đảm bảo rằng sinh viên đạt được kiến thức và kỹ năng cần thiết để thành công trong thế giới thực.
Đánh giá chất lượng nghiên cứu sinh nên tập trung vào cả các thành tích nghiên cứu và khả năng ứng dụng kiến thức vào công việc.
Tương lai của giáo dục đại học Trung Quốc vẫn chưa chắc chắn. Số lượng nghiên cứu sinh sẽ tiếp tục tăng trong những năm tới, nhưng tác động của sự gia tăng này vẫn còn là dấu hỏi.
Các chuyên gia giáo dục và các nhà hoạch định chính sách có trách nhiệm định hình tương lai của giáo dục đại học bằng cách đưa ra những thay đổi cần thiết để đảm bảo rằng hệ thống vẫn đáp ứng được nhu cầu của xã hội và thị trường lao động.