Suất gà rán dang dở: Buồn thay, đứa trẻ cô đơn giữa lớp học ngày liên hoan

Vụ việc học sinh lớp 1 không được tham gia liên hoan vì mẹ không đóng tiền lạnh lùng tái hiện góc khuất của hệ thống giáo dục. Câu chuyện mang đến nỗi niềm bức xúc, day dứt cho những trái tim trót đặt mình vào hoàn cảnh đứa trẻ khốn khổ, ăn ké từng miếng gà từ bạn.

Suất gà rán dang dở: Buồn thay, đứa trẻ cô đơn giữa lớp học ngày liên hoan

Khung cảnh lớp học rộn ràng tiếng cười nói, thoang thoảng mùi thơm hấp dẫn của gà rán, khoai tây chiên và xúc xích. Mọi đứa trẻ háo hức chờ đợi ngày liên hoan cuối năm, đánh dấu một chặng đường học tập đã kết thúc. Tuy nhiên, giữa không khí vui tươi ấy, có một em học sinh lặng lẽ đứng ngoài cuộc vui, chỉ vì gia đình không đóng tiền.

Em N., đứa trẻ cô đơn giữa lớp học ngày liên hoan, không được nhận một suất ăn như các bạn. Nguyên nhân nằm ở việc mẹ của em không đóng tiền liên hoan cuối năm. Ngay cả khi hai bạn học cùng lớp cho em một ít đồ ăn để chia sẻ, đứa trẻ ấy vẫn không thể xóa bỏ cảm giác tủi thân và lạc lõng.

Câu chuyện đặt ra câu hỏi về trách nhiệm của những người lớn liên quan. Trước hết, trách nhiệm thuộc về giáo viên chủ nhiệm. Cô giáo đã không phối hợp chặt chẽ với phụ huynh, dẫn đến tình trạng có học sinh không được tham gia liên hoan. Bên cạnh đó, khi xảy ra sự cố, cô giáo cũng không có biện pháp xử lý hợp lý để tránh làm tổn thương đứa trẻ.

Phụ huynh lớp 1C phải chăng đã quá nặng tay khi không cho em N. tham gia liên hoan chỉ vì mẹ không nộp tiền? Có thể thấy, 40.000 đồng không phải là số tiền lớn, nhưng cách giải quyết mâu thuẫn bằng cách "trừng phạt" trẻ em là điều khó dung thứ.

Thay vì dùng sự hằn học, giận dỗi để giải quyết vấn đề, tại sao chúng ta không dùng sự chia sẻ để cảm hóa? Lẽ ra, với N., các bậc phụ huynh khác càng phải quan tâm hơn, giúp em vơi bớt mặc cảm và dạy cho những phụ huynh chưa hợp tác biết hiểu.

Ban đại diện cha mẹ học sinh cũng chưa làm tròn trách nhiệm của mình khi để một học sinh bị bỏ rơi trong tổ chức hoạt động của lớp. Thay vì "toan tính" 40.000 đồng, họ cần quan tâm đến cảm xúc của tất cả học sinh, đảm bảo rằng không một em nào bị đối xử bất công.

Câu chuyện của em N. là bài học chung cho các trường học khác khi tổ chức liên hoan cho học sinh. Hiệu trưởng, hiệu phó phải lường trước tình huống xấu có thể xảy ra và có biện pháp ngăn ngừa. Đặc biệt, với phụ huynh học sinh có hoàn cảnh khó khăn, lãnh đạo trường cần quan tâm, hỗ trợ.

Trong môi trường học đường, các khoản học phí, các loại quỹ thường có một, hai phụ huynh kiên quyết không đóng. Tuy nhiên, các trường không được phân biệt đối xử với học sinh, càng không được giận phụ huynh mà "chém" học sinh. Nguyên tắc bất di bất dịch là tất cả vì học sinh.

Phụ huynh của N. cũng có phần lỗi khi không đóng tiền liên hoan. Tuy nhiên, mục đích của người mẹ khi đưa thông tin lên mạng xã hội là gì? Là đòi phần ăn cho con hay là trút giận lên ban tổ chức liên hoan? Để năm học sau, N. cùng các bạn có thể được dự một buổi liên hoan trọn vẹn, phụ huynh của em cần bình tâm, nhận thiếu sót và giúp con bình ổn tâm lý.

Câu chuyện của em N. cũng gợi nhớ về một kỷ niệm của một người thầy khi dạy thêm. Một học sinh đóng học phí bằng tiền lẻ vì hoàn cảnh gia đình khó khăn. Khi biết được điều này, người thầy đã vô cùng xúc động. Điều làm nên phẩm cách nhà giáo là lòng yêu thương học sinh. Người thầy phải gần gũi với trò của mình để lắng nghe, hiểu và sẻ chia. Nghề giáo - dẫu khó đến mấy mà trái tim luôn dành cho học sinh thì sẽ tạo nên những trường học hạnh phúc.