Một câu chuyện cảm động về lòng tốt của cô giáo, phụ huynh và bạn bè đã giúp một cậu bé nghèo vượt qua khó khăn, chinh phục thành công trong học tập và cuộc sống.
Cuộc sống vốn không phải một bức tranh toàn màu hồng, và những mảnh đời kém may mắn luôn hiện hữu xung quanh chúng ta. Đối với Phong, một cậu bé chỉ mới 3 tuổi đã mất đi người cha do tai nạn lao động, nỗi cơ cực luôn bủa vây như một bóng ma đeo đuổi. Mẹ cậu, một người phụ nữ bé nhỏ nhưng mạnh mẽ, tần tảo làm thuê làm mướn, một mình nuôi sống cậu và chăm sóc bà nội bị tai biến nhiều năm.
Ngày ngày, mẹ Phong thức khuya dậy sớm, làm đủ mọi việc vất vả từ lấy bùn, nhào than cho đến xếp gạch chuẩn bị đốt lò. Mỗi ngày công chỉ được 10 nghìn đồng, nhưng cô luôn cố hết sức để cậu con trai không bị thiệt thòi so với bạn bè và để bà nội được chăm sóc tốt nhất.
Những ngày mưa, việc đốt lò gạch trở nên bất khả thi, mẹ Phong "ế việc", cả gia đình phải chịu cảnh đói khát. Thậm chí có những tháng, trời mưa kéo dài tới 20 ngày, khiến gia đình cậu rơi vào cảnh khốn đốn. Mẹ Phong phải chạy vạy từng bữa ăn vì không có việc làm.
Nỗi nghèo đeo bám Phong từ nhỏ, khiến cậu luôn cảm thấy mặc cảm và xấu hổ mỗi khi tới đợt nộp học phí. Đứng trước câu hỏi của cô giáo: "Lớp mình còn ai đóng tiền nữa không?", Phong chỉ biết cúi đầu im lặng, trong lòng tràn ngập sự tủi thân và sợ hãi.
Thấu hiểu được hoàn cảnh của Phong, cô giáo Hoa đã vận động các phụ huynh trong lớp, người ít, người nhiều, cùng nhau gom lại số tiền đủ để đóng học phí cho cậu. Cô giáo chủ nhiệm cũng sẵn sàng "ủng hộ" phần còn thiếu. Nhờ vậy, Phong được tiếp tục đến trường, được học tập và theo đuổi ước mơ.
Không chỉ được giúp đỡ về tiền bạc, Phong còn nhận được sự quan tâm, động viên từ chính cô giáo của mình. Vào buổi tiệc chia tay cuối cấp, khi các bạn trong lớp đóng 20 nghìn để phụ huynh mua đồ liên hoan và tặng mỗi bạn một chiếc áo trắng, Phong đành phải xin phép cô giáo không tham gia. Cậu không muốn sự có mặt của mình trở thành gánh nặng cho người khác.
Tuy nhiên, sáng hôm ấy, trong khi đang mải mê bê bún ngoài quán của bác họ, Phong nghe thấy giọng cô giáo gọi tên mình. Cô giáo đã tận tâm tới tận nơi làm việc của cậu để đưa cậu tới trường, tham dự tiệc chia tay cùng các bạn.
Buổi chia tay hôm ấy, Phong nhận được món quà là chiếc áo phông trắng rất đẹp, được ăn chiếc bánh rán do một phụ huynh trong lớp làm, được biểu diễn văn nghệ và được ôm những người bạn thân thiết suốt 9 năm. Chiếc áo ấy, nhiều năm về sau Phong vẫn trân trọng cất giữ trong tủ quần áo.
Câu chuyện của Phong là một lời nhắc nhở xúc động về sức mạnh của lòng tốt. Chỉ một chút quan tâm nhỏ bé cũng có thể tạo ra sự khác biệt lớn trong cuộc đời của một người. Nhờ sự giúp đỡ kịp thời của cô giáo, các phụ huynh và bạn bè, Phong đã vượt qua khó khăn, học tập chăm chỉ và đạt được thành công như hiện tại.
Tấm lòng của những người xung quanh đã giúp Phong thắp sáng hy vọng, tiếp thêm động lực để cậu theo đuổi ước mơ. Họ đã chứng minh rằng, trong cuộc sống, tình người luôn hiện diện, sẵn sàng đưa tay giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh.
Dù thời gian có trôi đi, những ký ức về quỹ lớp ấm áp ấy sẽ mãi khắc sâu trong trái tim Phong, nhắc nhở cậu về lòng tốt của mọi người và truyền cảm hứng cho cậu trở thành một người có ích cho xã hội.