Trên đường lên Điện Biên Phủ năm xưa, giữa bom đạn mịt mù, định mệnh đã đưa người chiến sĩ Vũ Xuân Thanh và cô dân công Nguyễn Thị Lan gặp gỡ, yêu nhau. Tình yêu ấy như một đóa hoa nở đẹp giữa nơi khói lửa, trải qua bao thăng trầm, vẫn bền bỉ sắt son đến tận ngày nay.
Trong căn nhà nhỏ ấm cúng tại thành phố Vinh, Nghệ An, ông Vũ Xuân Thanh (SN 1930) và bà Nguyễn Thị Lan (SN 1937) ngồi bên nhau, bồi hồi kể lại câu chuyện tình yêu đầy truyền kỳ của mình.
Năm 1953, chàng trai Vũ Xuân Thanh vừa tròn 23 tuổi, hăm hở lên đường nhập ngũ, sẵn sàng chiến đấu nơi tiền tuyến. Cùng thời điểm đó, cô gái Nguyễn Thị Lan, chỉ mới 17 tuổi, từ bỏ ghế nhà trường để xin gia nhập cách mạng với vai trò dân công hỏa tuyến.
Trên con đường hành quân lên Điện Biên Phủ, số phận đã đưa Thanh và Lan gặp gỡ. Một cuộc trò chuyện ngắn ngủi khi dừng chân khiến họ nhận ra là đồng hương, có lẽ cũng chính là mối nhân duyên trời định gắn kết họ với nhau.
Trong khói lửa bom đạn, tình cảm giữa người chiến sĩ và cô dân công dần nảy nở. Họ cùng nhau chia sẻ những gian khổ, động viên nhau vượt qua những hiểm nguy rình rập.
Đơn vị của Thanh có nhiệm vụ tiếp nhận lương thực từ dân công hỏa tuyến vận chuyển lên Điện Biên Phủ. Mỗi lần nhìn thấy đoàn dân công hỏa tuyến với những gánh gạo nặng trĩu trên vai, Thanh và đồng đội lại cảm thấy vô cùng khâm phục và biết ơn.
Trong khi đó, Lan với dáng người nhỏ nhắn nhưng ý chí kiên cường, ngoài việc gánh gạo còn kiêm nhiệm thêm nhiệm vụ chăm sóc thương binh dọc đường. Cô luôn hết lòng chăm lo cho mọi người, khiến Thanh vô cùng cảm động.
Chiến dịch Điện Biên Phủ khép lại với chiến thắng vang dội, nhưng đối với Thanh và Lan, đó mới chỉ là khởi đầu cho một chặng đường mới, một hành trình tình yêu vượt qua bao thăng trầm.
Sau chiến dịch, Lan trở về quê hương làm y tá, trong khi Thanh tiếp tục theo đơn vị thực hiện những nhiệm vụ khác. Biền biệt suốt 12 năm trời, nhưng tình cảm giữa họ vẫn vẹn nguyên.
Năm 1965, Thanh về phép thăm gia đình và tình cờ gặp lại Lan. Họ như được định mệnh sắp đặt để gặp nhau thêm một lần nữa. Sau đó, Thanh và Lan chính thức nên duyên vợ chồng.
Hơn nửa thế kỷ bên nhau, cuộc sống của ông bà Thanh, Lan gặp không ít khó khăn. Nhưng bằng tình yêu và sự hy sinh của mình, họ đã cùng nhau vượt qua mọi thử thách, nuôi dạy con cái nên người.
Giờ đây, khi tuổi đã xế chiều, mái tóc đã điểm bạc nhưng tình cảm của ông bà Thanh, Lan vẫn nồng nàn như thuở ban đầu. Họ vẫn thường cùng nhau ôn lại những kỷ niệm thời chiến, kể cho con cháu nghe về tình yêu của mình, truyền cho thế hệ trẻ tình yêu quê hương, đất nước và sự trân trọng đối với những người đã chiến đấu vì độc lập, tự do của dân tộc.