Trần Đăng Khoa và những vần thơ xé lòng ngày mất Bác Hồ

Năm 1969, khi nỗi đau mất Bác Hồ còn in hằn trên đất nước, chàng trai trẻ Trần Đăng Khoa đã sáng tác những vần thơ bi thương, thấm đẫm tình cảm kính yêu và xót thương vô hạn của cả dân tộc.

Trần Đăng Khoa và những vần thơ xé lòng ngày mất Bác Hồ

Trần Đăng Khoa và những vần thơ xé lòng ngày mất Bác Hồ

Năm 1969, Trần Đăng Khoa là một chàng trai trẻ chưa tròn 20 tuổi. Tuy nhiên, trong trái tim ông đã tràn ngập tình yêu nước và lòng kính yêu Bác Hồ sâu sắc. Khi tin Bác mất được lan truyền, cả đất nước như chìm trong tang thương. Khoa đã cùng đoàn người xếp hàng dài, nước mắt lăn dài trên má để viếng Bác lần cuối.

Trong những ngày đau thương ấy, Trần Đăng Khoa đã sáng tác nhiều bài thơ để tưởng nhớ vị lãnh tụ kính yêu. Những vần thơ ấy thấm đẫm tình cảm bi thiết, xót thương, nhưng cũng tràn đầy lòng kính trọng và ngưỡng mộ dành cho Bác Hồ.

Một trong những bài thơ tiêu biểu nhất của ông là "Bác ơi!" được phổ nhạc và trở thành khúc ca bất hủ trong lòng người dân Việt Nam:

"Bác ơi! Con nhớ Bác nhiều

Những ngày đầu kháng chiến gian truân

Bác đã về quê con

Khắp làng trên, xóm dưới

Bác đi đến với mọi người

Bác đến bên lều tranh nhỏ

Sẻ với dân một bát cơm

Bác ạ! Dân trí nhớ ơn Bác..."

Những câu thơ giản dị, chân thành nhưng chất chứa biết bao tình cảm của người dân Việt Nam đối với Bác Hồ. Hình ảnh Bác Hồ giản dị, gần gũi, yêu thương nhân dân như người cha già của dân tộc đã được Trần Đăng Khoa khắc họa một cách chân thực và sâu sắc.

Bài thơ "Mắt nhắm rồi, em ngủ thế nào" cũng mang đậm nỗi xót xa và thương tiếc vô hạn đối với Bác:

"Mắt nhắm rồi, em ngủ thế nào

Tám mươi năm sống một đời vì dân

Bác đã đi trong mùa thu sang

Để lại Mác Lê nin soi sáng đường..."

Trần Đăng Khoa đã sử dụng những hình ảnh tượng trưng như "mắt nhắm rồi" để thể hiện sự ra đi vĩnh viễn của Bác Hồ, nhưng trong tâm trí người dân Việt Nam, hình ảnh Bác vẫn luôn sống mãi. Những câu thơ của ông là lời nhắn nhủ cho thế hệ mai sau tiếp tục con đường cách mạng mà Bác đã dày công vun đắp.

Các tác phẩm thơ của Trần Đăng Khoa về ngày mất Bác Hồ không chỉ có giá trị văn chương mà còn là một di sản tinh thần vô giá của dân tộc. Chúng giúp chúng ta hiểu thêm về tình cảm sâu đậm mà nhân dân Việt Nam dành cho Bác Hồ, đồng thời nhắc nhở chúng ta về di sản vĩ đại mà Người đã để lại.

Những vần thơ của Trần Đăng Khoa đã trở thành một phần ký ức không thể phai mờ của dân tộc Việt Nam về ngày đau thương nhất trong lịch sử. Chúng vẫn tiếp tục được vang lên như lời tưởng nhớ và biết ơn gửi đến vị lãnh tụ kính yêu của chúng ta, người đã dành cả cuộc đời mình vì sự nghiệp giải phóng dân tộc và thống nhất đất nước.