Vai trò của Ban đại diện phụ huynh: Góc nhìn từ một hội trưởng hội phụ huynh

Mỗi dịp đầu năm học, vai trò của Ban đại diện phụ huynh luôn trở thành một chủ đề nóng. Liệu ban này có thực sự đại diện cho tiếng nói của các bậc phụ huynh và thực hiện đúng vai trò, nhiệm vụ của mình? Bài viết dưới đây chia sẻ trải nghiệm của một người mẹ ở Hà Nội từng giữ vai trò hội trưởng hội phụ huynh trong 2 năm, hé lộ những góc khuất của hoạt động không hề dễ dàng này.

Vai trò của Ban đại diện phụ huynh: Góc nhìn từ một hội trưởng hội phụ huynh

Vai trò của Ban đại diện phụ huynh: Góc nhìn từ một hội trưởng hội phụ huynh

Tôi vẫn nhớ cái ngày nhận được cuộc điện thoại từ cô giáo chủ nhiệm, đề nghị tôi làm trưởng ban đại diện phụ huynh lớp con tôi đang học. Lúc ấy, tôi thực sự bối rối và từ chối, nhưng cô vẫn cố nài. Cô bảo rằng lớp mới, phụ huynh đông mà vị hội trưởng năm trước nhất định không làm nữa, cô thấy tôi là người phù hợp nhất. Tôi vốn không thích vào ban bệ, song trước sự nhiệt tình của cô và mong muốn học chăm hơn của con trai, tôi đã gật đầu đồng ý.

Nhiệm vụ đầu tiên của tôi là tham gia cuộc họp đại diện hội cha mẹ học sinh toàn trường với ban giám hiệu. Nghe một hồi phát biểu hoa mỹ, tôi chỉ biết vâng dạ làm theo. Sau đó, cô giáo mách nước là cứ nhớ mỗi các khoản cần đóng góp, về phổ biến lại như thế nào cũng được.

Những ngày đầu "nhận chức", tôi đau đầu với vấn đề máy chiếu sắp hỏng. Lúc ấy, nhà trường nói rằng chắc còn lâu mới được duyệt kinh phí để sửa, cô giáo gợi ý phụ huynh làm đơn xin tự nguyện sửa hoặc mua máy mới. Tôi đem việc này ra bàn với các phụ huynh trong lớp, song suốt vài ngày vẫn không ngã ngũ. Cuối cùng, may sao một vị phụ huynh "đại gia" tuyên bố sẽ tài trợ cho lớp 5 triệu đồng - một nửa số tiền mua ti vi, phần còn lại mọi người cùng góp.

Không chỉ máy chiếu, chuyện chiếc ti vi cũng khiến tôi phiền lòng. Đến cuối năm học, lớp con tôi bị tách ra, nhiều bạn chuyển đi. Lúc này, một số phụ huynh nêu ý kiến bán ti vi để liên hoan chia tay, một số khác đề xuất để lại cho lớp mới... Cuối cùng, vị phụ huynh "đại gia" lại lên tiếng tặng luôn cho trường. Tôi không dám phản đối, vì tiền mua ti vi bác ấy đóng góp nhiều nhất. Việc này khiến tôi bị nhiều người chỉ trích.

Thực tế, có những khoản chúng tôi không hề muốn nhưng được nhà trường "nhờ thu hộ" mà không biết làm thế nào chối. Có những thứ nếu phụ huynh không góp kinh phí thì các con quá vất vả khi nhà vệ sinh hay điều hòa hỏng, thiếu quạt treo tường hoặc không có rèm khi lớp học trên tầng 3 với xung quanh toàn cửa kính... Mỗi lần phải đứng ra hô hào thu tiền, tôi vô cùng stress, vì nhiều khi chính tôi cũng thấy không thỏa đáng, nhưng vẫn phải làm.

Các thành viên trong ban phụ huynh cũng không phải lúc nào cũng đồng lòng. Đến ngày lễ Tết như 20/10, tôi chỉ muốn tặng 12 phong bao cho các cô giáo, nhưng chị phó ban phản đối vì cho rằng phải tặng cả thầy chủ nhiệm. Tôi thấy vô lý nên không nghe theo. Chị dỗi và bảo rằng các lớp khác đều như thế, tôi cố tình làm khác. Tôi chịu thua, nhưng trong lòng vẫn ấm ức.

Sau 2 năm làm trưởng ban đại diện, tôi quyết định rút lui. Tôi không đủ khả năng, sự nhẫn nại để gánh vác trách nhiệm này. Phụ huynh trong lớp mỗi người một phách, quá khó để tìm được tiếng nói chung.

Năm nay, dù không còn trong ban đại diện, tôi vẫn sẽ là một phụ huynh nhiệt tình. Tôi muốn hỗ trợ lớp và các con trong những hoạt động thực tế, giúp các em có những trải nghiệm đáng nhớ. Tôi mong rằng cái "ban bệ" này sẽ được duy trì, bởi có ban phụ huynh là có người đứng ra cùng tổ chức nhiều hoạt động cho các con và giúp cha mẹ học sinh hiểu rõ hơn những chủ trương, kế hoạch của nhà trường.

Tuy nhiên, nếu không cải thiện được thực trạng hiện nay, nếu ban phụ huynh vẫn còn là nơi gây ra nhiều bức xúc, phiền hà cho các bậc cha mẹ thì e rằng hoạt động này sẽ không thể phát huy được hiệu quả như mong đợi.